KHÁNH TUẾ XUÂN MẬU TUẤT
KHÁNH TUẾ XUÂN MẬU TUẤT
Sáng ngày 03 tết Mâu Tuất, theo thông lệ đại chúng xuất gia Chùa Minh Hiệp về nơi chốn tổ đảnh lễ chư tiền bối tổ sư và đảnh lễ khánh tuế chúc thọ tôn sư và đến các tự viện đảnh lễ khánh tuế chúc thọ chư tôn đức giáo phẩm ân sư.
Ở thế gian người có câu: "mùng 1 Tết cha, mùng 2 Tết mẹ, mùng 3 Tết thầy" nhằm nhắc nhở con người đầy đủ ý nghĩa cội nguồn là bên nội, bên ngoại và “Tết thầy”. Đây là ngày dành cho thầy cô – những người đã nuôi lớn chúng ta qua từng con chữ và những bài học. Ngày “Tết thầy” này được xem như là “ngày Nhà giáo Việt Nam” thời xưa – khi ngày 20/11 chưa chính thức ra đời, là cơ hội để biết bao thế hệ học trò tỏ lòng biết ơn đến những người đưa đò. Ngoài ra, đây cũng là dịp những người trẻ Việt họp lớp, giao lưu với những người bạn cũ sau một năm dài ít có cơ hội gặp gỡ.
Ngày 03 tết tôi có duyên được tháp tùng thầy trụ trì và đại chúng Chùa Minh Hiệp về các ngôi tự viện, nơi ghi dấu một thời xuất gia tu học của Thầy trụ trì. Tôi với vai trò người ghi hình ảnh trong chuyến đi hôm đó và càng may mắn hơn khi được nhìn thấy những ân tình, những nghĩa của cao đẹp của người xuất gia.
Với người xuất gia học đạo thì ý nghĩa càng lớn lao hơn khi ta quay về chốn Tổ thân yêu, nơi có các bậc Tôn sư khả kính – người mà cho ta Giới Thân Huệ Mạng. Thật hạnh phúc thay khi ta còn nhìn thấy các bậc chân sư khả kính, biểu tượng của lòng từ bi, sự hy vọng và đợi chờ vào một thế hệ hậu lai. Ta còn hạnh phúc khi được đảnh ễ, được lắng nghe lời ân cần sách tấn dạy bảo ta, thật hạnh phúc khi được ngồi cạnh các bậc tôn sư khả kính để dâng tách trà mang đậm nghĩa ân.
Những lời dạy tuy giản đơn nhưng ẩn chứa cả một đời tu hành và hoằng hóa, các ngài đã cô đọng lại và truyền thọ cho hàng hậu lai. “Kham nhẫn và hy sinh” thật đơn giản biết bao nhưng cả một đời hành trì trên con đường tu học và hoằng hóa. Kham nhẫn tất cả những gì khó nhẫn, hy sinh những gì cao quý tột cùng của cuộc đời con người. Để làm gì? Để được gì? Vâng điều đạt được đó chính là mục đích tối hậu của người xuất gia – giải thoát mọi ràng buộc của thế gian, làm hành trang trên bước đường giác ngộ.
Một chuyến đi sẽ mãi ghi vào ký ức, cho tôi càng thấm đẫm hơn những ân tình, những mối tương quan tương duyên trong cuộc sống. Và giá trị đạo đức cao thượng ấy tôi vẫn mong rằng sẽ mãi nhân rộng trong đạo pháp và cuộc sống này…
TỊNH DŨNG